Trang

Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

CƯỜI CHÚT CHƠI .

Di truyền và hoàn cảnh

 Giáo sư y khoa hỏi sinh viên: "Di truyền và hoàn cảnh có gì khác nhau?".

- Nếu con giống bố thì đó là di truyền.
- Tốt lắm, nói tiếp.
- Nếu con giống người hàng xóm thì đó là hoàn cảnh.
- !!!!!
Ily sưu tầm

Đi trễ

Đã vào tiết học, keli lúc này mới bước vào cổng trường. bác bảo vệ kêu lại và hỏi:
- Tại sao con đi trễ?       
Keli:
- Ước mơ của con là làm thầy hiệu trưởng
Bảo vệ:
- Tôi hỏi tại sao lại đi trễ mà?
Keli:
- Vậy bác khi nào thấy thầy hiệu trưởng đi sớm chăng????

Nhất bên trọng, nhất bên khinh

Một anh thợ mộc hay chữ vào làm cho nhà một ông quan hưu trí. Ông quan thấy anh ta lanh lợi, nói năng hoạt bát, mới hỏi:

- Trước kia anh có học hành được chữ gì không?

Anh ta trả lời: - Bẩm có ạ!

Ông quan liền chỉ con ngựa bạch quí của mình đang đứng ăn ở góc sân, bảo:

- Anh thử làm bài thơ vịnh con ngựa xem, hay thì ta sẽ thưởng.

Anh thợ mộc ứng khẩu đọc:

Bạch mã mao như tuyết
Tứ túc cương như thiết
Tướng công kỵ bạch mã
Bạch mã tẩu như phi


(Ngựa trắng lông như tuyết
Bốn chân cứng như sắt
Tướng công cưỡi ngựa trắng
Ngựa trắng chạy như bay)


Quan gật gù khen hay, rồi thưởng cho một thúng thóc, một quan tiền.

Anh thợ ra về, gánh bên thúng thóc, bên đồ lề, thấy bên nặng bên nhẹ, liền nói chữ: "Nhất bên trọng, nhất bên khinh". Quan nghe nói liền cho thêm một thúng thóc nữa để gánh cho cân.

Anh ta về nhà kể lại câu chuyện cho mọi người nghe. Có anh hàng xóm, dốt đặc cán mai, nhưng thấy được lắm tiền, lắm thóc như thế, nổi tính tham, liền bảo anh thợ mộc dạy cho bài thơ và câu nói chữ nọ. Học thuộc rồi, anh ta cũng sắp một đôi quang gánh và một ít dụng cụ vào dinh quan xin việc.

Quan cũng hỏi như lần trước và anh này hí hửng đáp mình là học trò. Quan nhìn ra sân, thất bà cụ quét sân bèn bảo anh ta làm thơ vịnh bà cụ. Anh này đã hơi lúng túng, vì chỉ thuộc mỗi bài thơ vịnh con ngựa, bây giờ biết vịnh bà cụ thế nào? Nhưng đã trót thì phải trét cũng ứng khẩu đọc:

Bà cụ mao như tuyết...

Quan gật đầu: - Ừ, được đấy!

Nghe quan khen, anh ta vững bụng đọc tiếp:

Tứ túc cương như thiết

Quan cau mày: - Ý hơi ép, nhưng cũng tạm được, ngâm tiếp đi!

Mừng quá, anh này đọc một mạch:

Tướng công kỵ bà cụ,
Bà cụ tẩu như phi.


Quan nghe xong giận quá, quát người nhà nọc ra đánh cho ba mươi roi vào mông. Ðứng dậy anh ta vừa xoa vừa nói: "Nhất bên trọng, nhất bên khinh". Quan nghe nói liền bảo đánh thêm ba mươi roi nữa vào lưng cho cân.


Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

8 điều tránh làm với người độc thân


8 điều tránh làm với người độc thân

Đừng 'vẽ' hôn nhân đẹp như tranh, cũng đừng 'hù dọa' người độc thân về cuộc sống gia đình, để tránh vỡ mộng sau này.
1. An ủi 'vô duyên'
Đừng nói với những người đang "single" rằng: "Rồi bạn cũng sẽ quen với cuộc sống một mình". Điều này nghe có vẻ như an ủi nhưng kỳ thực, bạn sẽ khiến những người độc thân thấy chạnh lòng bởi họ ngầm hiểu rằng, bạn đang muốn ám chỉ tình trạng "single" của họ sẽ còn kéo dài lâu nữa.
2. Biến họ thành 'kỳ đà'
Nếu bạn cần một ai đó để cùng đi gặp gỡ, đừng kéo theo bạn độc thân chỉ vì lý do người ấy còn… lẻ bóng và bạn thấy ái ngại khi phải để họ ở nhà một mình. Dù cho bạn có ý tốt nhưng dễ làm người độc thân có tâm lý ngại ngùng vì bỗng dưng trở thành "kỳ đà cản mũi".
3. Tỏ vẻ như chuyên gia
Đừng làm như thể bạn biết rõ mọi thứ chỉ vì bạn đã kết hôn. Nếu như bạn chưa từng hẹn hò nhiều trước khi kết hôn hay cuộc hẹn lần cuối của bạn đã xảy ra từ hồi xa lắc xa lơ nào đó thì những kinh nghiệm của bạn đã không còn hợp thời nữa. Để giúp người độc thân tìm bạn đời, hãy vận dụng các mối quan hệ và cả những cách thức hợp thời như: tham gia câu lạc bộ độc thân, hẹn hò "siêu tốc"…
4. Cho người độc thân 'ra rìa'
Trong một buổi họp mặt, đừng bao giờ nói kiểu: "Bạn còn độc thân thì biết gì" hay "Chưa có kinh nghiệm thì dựa cột mà nghe", bạn sẽ khiến họ cực kỳ không vui vì điều đó.
5. Nói dối về hôn nhân
Nếu hôn nhân của bạn chẳng có gì vui, đừng cố ca tụng nó trước mặt người bạn độc thân, để tránh họ bị vỡ mộng sau này. Ngược lại, cũng đừng "hù doạ" người độc thân về cuộc sống vợ chồng, kiểu: "Hôn nhân là thứ vớ vẩn nhất trên đời". Điều này có thể khiến họ giữ tâm lý: "Thà rằng ở mình nuôi thân béo mầm".
6. Liên tục chất vấn
Đừng hỏi bạn độc thân về lý do vì sao đến giờ này vẫn "ế". Vì đó thực sự là một câu hỏi khó giải đáp. Nếu họ biết câu trả lời, chắc họ đã không còn ngồi đây để nghe bạn "chất vấn".
7. Áp đặt mục tiêu tìm vợ/chồng
Các bậc cha mẹ thường quá sốt ruột về tình trạng hôn nhân của con cái mà thường đề ra "thánh chỉ": Năm nay nhất định phải "kiếm" được vợ/chồng. Thực tế, điều này không làm cho mọi chuyện dễ dàng hơn mà chỉ làm gia tăng áp lực lên người trong cuộc. Mỗi người vốn đã gặp quá nhiều áp lực về tinh thần rồi, vì thế, đừng đặt thêm cho họ áp lực phải kiếm được người để cưới trong một thời gian nhất định.
8. Dùng lời khuyên ảo tưởng
Đừng đưa cho người độc thân lời khuyên thường có trong tiểu thuyết, như: "Đàn ông không đáng để bạn phải rơi nước mắt. Người đàn ông duy nhất không làm bạn khóc mới xứng làm chồng của bạn". Nếu bạn khuyên họ tìm bạn đời theo kiểu này thì chẳng trách họ vẫn còn độc thân.
Tường Vi



Thứ Năm, 18 tháng 4, 2013

GIEO HẠT GIỐNG CHO MÌNH

Nếu bạn gieo kiên trì, bạn sẽ gặt chiến thắng.

Nếu bạn gieo kính trọng, bạn sẽ gặt hòa thuận.

Nếu bạn gieo chăm chỉ, bạn sẽ gặt thành công.

....
Mint(Dịch từ Turnbacktogod)
Tại một vương quốc nọ, có một vị vua lớn tuổi muốn tìm người kế vị. Ngài gọi các hoàng tử vào và nói: "Đã đến lúc ta phải nhường ngôi cho một vị hoàng tử xứng đáng nhất. Hôm nay, ta sẽ đưa cho các con mỗi người một hạt giống đặc biệt. Các con ươm mầm và tưới nước cho nó hàng ngày. Một năm sau quay lại đây cho ta xem kết quả".
Giống như bao hoàng tử khác, Ling vui vẻ cầm hạt giống về nhà và kể cho mẹ nghe. Thế rồi, hàng ngày mẹ giúp chàng xới đất, gieo hạt và tưới nước... Sau khoảng ba tuần, các hoàng từ bắt đầu nói về những chậu cây của mình.

Ling vẫn duy trì việc tưới nước và chăm sóc cây, nhưng không có gì tiến triển cả. Ba tuần, rồi bốn tuần, năm tuần trôi qua, nhưng hạt giống của chàng vẫn vậy. Mọi người vẫn nói chuyện về sự tiến triển của việc trồng cây, còn Ling thì âm thầm lặng lẽ, chàng trai cảm thấy mình đang là người thua cuộc. Sáu tháng đã qua, chậu cây của Ling vẫn vậy.
[IMG]
Mọi người đang háo hức vì thời hạn vua ra sắp hết. Các chậu cây của họ đã phát triển và rất tươi đẹp. Một năm đã trôi qua và tất cả mọi người đang chuẩn bị mang thành quả tới chỗ nhà vua. Chỉ riêng hoàng tử Ling không muốn ngày đó tới chút nào. Nhưng nhờ lời khuyên của mẹ chàng đã trung thực và mang chậu không có cây tới.

Khi tới nơi, chàng rất ngạc nhiên khi có vô số chậu cây của các hoàng tử khác. Chúng rất đẹp và tươi tốt. Ling nhẹ nhàng đặt chậu cây rỗng của mình xuống sàn và nhận được những tràng cười chế nhạo của mọi người.
Nhà vua đã tới, ông đi dọc một vòng quanh phòng, ngắm nhìn chậu cây của mọi người. Chỉ có hoàng tử Ling rụt rè lùi lại phía sau khi ông bước tới. Một lát sau, nhà vua cất giọng nói: "Hỡi các hoàng từ yêu quý của ta, những chậu cây, những bông hoa, chiếc lá của các con rất đẹp. Và ta đã chọn được một người xứng đáng cho ngôi vị hoàng đế".

Vị vua lớn tuổi để mắt vào Ling, người đứng nép vào trong với chiếc chậu rỗng. Vua cho gọi chàng tới, Ling rất sợ hãi, chàng nghĩ vua có thể tức giận và chém đầu mình. Nhưng khi Ling tiến tới, nhà vua chỉ vào chàng và nói: "Hỡi toàn thể thần dân, ta tuyên bố hoàng đế mới của vương quốc này là Ling".
[IMG]
Chàng trai trẻ đã không thể tin được điều này, thậm chí chậu cây của chàng chỉ là một hạt mầm. Làm sao chàng có thể trở thành hoàng đế được?

Nhà vua tiếp lời: "Một năm trước đây, ta đã đưa cho mọi người một hạt giống. Và ta nói các con hãy về trồng và chăm sóc nó, sau đó mang tới đây. Nhưng những hạt giống mà ta phân phát cho mọi người đều đó bị luộc chín, không có hạt nào có thể phát triển được. Tất cả các con, ngoại trừ Ling, đã mua những hạt giống khác và trồng vào chậu cây của mình, khi thấy chúng không nảy mầm. Chỉ có Ling là người duy nhất đã dám trung thực mang đến cho ta hạt giống này. Vì điều đó, hoàng từ Ling xứng đáng là vua của vương quốc này".

Nếu bạn gieo trung thực, bạn sẽ gặt niềm tin.
Nếu bạn gieo lòng tốt, bạn sẽ gặt bằng hữu.
Nếu bạn gieo khiêm tốn, bạn sẽ gặt cao thượng.
Nếu bạn gieo kiên trì, bạn sẽ gặt chiến thắng.
Nếu bạn gieo kính trọng, bạn sẽ gặt hòa thuận.
Nếu bạn gieo chăm chỉ, bạn sẽ gặt thành công.
Nếu bạn gieo tha thứ, bạn sẽ gặt hòa giải.
Nếu bạn gieo cởi mở, bạn sẽ gặt thân tình.
Nếu bạn gieo kiên nhẫn, bạn sẽ gặt tiến bộ.
Nếu bạn gieo niềm tin, bạn sẽ gặt phép màu.

Những hạt giống mà bạn đang ươm trồng có thể khiến cuộc sống này trở nên tươi đẹp hoặc tồi tệ hơn. Một ngày nào đó, bạn sẽ tận hưởng trái ngọt hoặc phải trả giá cho sự lựa chọn của chính mình. Vì vậy hãy luôn cân nhắc và cẩn thận trước bất cứ những gì bạn "gieo trồng", đó sẽ là "thành quả" mà bạn nhận được trong tương lai
     sưu tầm

Thấy bài này hay hay , NB xin chia sẻ với các bạn. Chúc các bạn luôn vui nghen .

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

BỮA ĂN TỐI Ở NHÀ HÀNG LY HÔN

 

BỮA ĂN TỐI Ở NHÀ HÀNG LY HÔN

Sưu tầm
Anh cưới chị được 10 năm. Giữa hai vợ chồng không còn xúc cảm và hứng thú. Anh ngày càng cảm thấy đối với vợ hầu như chỉ còn là trình tự và nghĩa vụ.
Anh bắt đầu thấy ngán chị. Nhất là khi đơn vị vừa nhận về một người phụ nữ trẻ hết sức sôi nổi và cuồng nhiệt bám lấy anh.
Anh chợt có cảm giác cô ta là mùa xuân thứ hai của anh.
Sau nhiều đêm suy nghĩ, anh quyết định ly dị vợ. Chị dường như đã trơ lỳ, bình thản, đồng ý đòi hỏi của anh. 
Thủ tục tiến hành rất thuận lợi. Sau khi ra khỏi cửa, anh chị đã trở thành cá nhân độc lập và tự do. Không hiểu sao, anh bỗng thấy trống trải vô cùng, anh nhìn chị nói:
“Trời tối rồi, hay là đi ăn cơm đã.”
Chị nhìn anh nói: “Vâng. Em nghe nói gần đây vừa khai trương Nhà hàng Ly Hôn, chuyên phục vụ bữa ăn cuối cùng cho các cặp vợ chồng ly dị. Chúng mình đến đấy đi?”
 

Nhà hàng Ly Hôn

Anh gật đầu. Hai người, một trước một sau lặng lẽ đi vào Nhà hàng Ly Hôn. Anh chị vừa yên vị trong phòng VIP, cô phục vụ đã bước vào nói: “Anh chị dùng gì ạ?”
Anh nhìn chị nói: “Em gọi đi.” Chị lắc đầu: “Em ít khi ăn nhà hàng, không quen gọi món, anh gọi đi.”
“Xin lỗi, nhà hàng chúng tôi quy định, bữa này do vợ gọi món hàng ngày người chồng thích ăn nhất, và chồng gọi món người vợ thích ăn nhất. Đấy là món “Ký ức cuối cùng.”
“Thôi được”, chị hất món tóc xõa trước mặt ra sau, nói: “Gà luộc chấm gia vị nước chanh, đậu phụ rán chấm nước mắm nguyên chất rắc hành thái nhỏ, chân giò luộc chấm mắm tôm, rau cải thảo luộc.”
“Anh gọi gì ạ?” Cô phục vụ nhìn anh. Anh sững người. Lấy nhau 10 năm, anh thật sự không biết vợ anh thích ăn món gì. Anh há hốc mồm, ngồi thừ ra đấy.
“Những món này đủ rồi, đều là món chúng tôi thích nhất.” Chị vội chữa thẹn cho anh. Cô phục vụ cười: “Thực tình mà nói, đến nhà hàng chúng tôi ăn bữa cơm cuối cùng, các anh các chị đều không thể nuốt trôi. Hay là anh chị đừng dùng món “Ký ức cuối cùng” nữa, hãy dùng bữa tối nhà hàng đặc biệt làm cho vợ chồng ly hôn: Đồ uống ướp lạnh. Những người đến đây, không có ai từ chối sự lựa chọn này.”
Anh chị gật đầu: “Được.”
Chốc lát, cô phục vụ mang đến hai suất đồ uống ướp lạnh. Trong hai suất có một suất xanh lơ, toàn đá đập vụn; một suất đỏ tươi, còn đang bốc khói.
 “Bữa tối này gọi là “một nửa ngọn lửa, một nửa nước biển”. Mời anh chị thưởng thức.” Cô phục vụ nói xong lui ra. Trong phòng ăn im lặng như tờ, anh chị ngồi đối diện, nhưng không biết nói gì với nhau.
“Cộc cộc cộc!” Có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng. Cô phục vụ đi vào, tay bưng chiếc khay có một bông hồng đỏ tươi, nói:
“Anh còn nhớ cảnh tặng hoa cho chị đây không? Bây giờ, khi mọi việc đã kết thúc, không còn là vợ chồng, nhưng là bạn. Bạn bè gặp nhau vui vẻ rồi chia tay, anh tặng chị bông hồng cuối cùng đi.”
Chị rùng mình, trước mắt hiện ra cảnh anh tặng hoa chị 10 năm về trước. Hồi đó, anh chị vừa đến thành phố xa lạ này, hai bàn tay trắng, bắt đầu xây tổ ấm từ số không. Ban ngày, anh chị đi tìm việc làm, ban đêm chị ra hè phố bán quần áo. Anh vào nhà hàng rửa bát. Nửa đêm mới về đến gian nhà thuê chưa đầy 10 mét vuông. Đời sống khổ cực, nhưng anh chị thấy vui, thấy hạnh phúc.
Tết Valentin đầu tiên ở thành phố này, anh mua tặng chị bông hồng đầu tiên, nước mắt chị chảy dài trên má vì sung sướng quá.
10 năm rồi, cuộc đời đã giàu lên, thế mà anh chị lại chia tay nhau. Càng nghĩ, chị càng tủi, hai mắt ngấn lệ, xua tay nói:
“Thôi, thôi, khỏi cần.”
Anh cũng nhớ lại 10 năm qua. Và sực nhớ 5 năm nay, anh không mua hoa tặng chị. Anh vội vẫy tay, nói:
“Không, phải tặng.”
Cô phục vụ cầm bông hồng lên, “xoèn xoẹt” một cái, bẻ làm đôi, ném vào cốc của anh chị, mỗi người một nửa. Bông hồng tức khắc hòa tan trong cốc.
“Đây là bông hồng nhà hàng làm bằng gạo nếp, cũng là món ăn thứ ba gửi anh chị. Mời anh chị thưởng thức. Còn cần gì nữa, anh chị cứ gọi tôi”. Nói xong, cô quay người ra khỏi phòng.
“Em… anh…” Anh nắm lấy tay chị, nói không nên lời. Chị rút mạnh bàn tay. Không rút nổi, bèn để yên. Anh chị im lặng nhìn nhau, vẫn không nói nên lời.
“Phụt!” Đèn điện tắt ngấm, trong phòng tối om. Bên ngoài vang lên tiếng chuông báo động đổ dồn, có mùi cháy khét lẹt bay vào.
“Chuyện gì thế?” Anh chị vội đứng lên.
“Nhà hàng cháy rồi, mọi người ra ngoài mau, mau lên!” Bên ngoài có người kêu thét lên.
“Anh!” Chị ép vào người anh, “em sợ!”
“Đừng sợ!” Anh ôm chặt lấy chị, “Em đừng sợ, có anh ở bên cạnh. Chúng mình chạy ra ngoài đi.” 
Ngoài phòng, đèn điện sáng trưng, mọi vật như cũ, không có chuyện gì xảy ra. Cô phục vụ nói:
“Xin lỗi anh chị, đây là món “Sự lựa chọn từ đáy lòng” của nhà hàng gửi tới anh chị.”
Anh chị trở về phòng ăn, ánh sáng chan hòa. Anh cầm tay chị nói:
“Vừa nãy là sự lựa chọn từ đáy lòng của chúng mình thật. Anh cảm thấy chúng mình không thể sống thiếu nhau, ngày mai chúng mình đi đăng ký lại!”
Chị cắn môi: “Anh nói thật lòng đấy chứ?”
“Thật! Anh hiểu rồi.” Cô ơi, cho thanh toán.
Cô phục vụ đi vào, đưa cho anh chị mỗi người một tấm phiếu màu hồng rất đẹp nói:
“Đây là phiếu thanh toán của anh chị, cũng là món quà của nhà hàng gửi tặng anh chị, gọi là “Phiếu thanh toán vĩnh viễn”, mong anh chị cất giữ mãi mãi.”
Anh nhìn phiếu, mắt đỏ hoe. “Anh làm sao thế?”
Chị lo lắng hỏi. Anh đưa phiếu thanh toán của mình cho chị, nói:
“Anh có lỗi với em, mong em tha thứ.”
Chị cầm tấm phiếu đọc:
“Một gia đình ấm cúng, hai bàn tay làm lụng, ba canh ngồi chờ anh về, bốn mùa dặn anh giữ gìn sức khỏe, năm tháng săn sóc anh chí tình, sáu mươi mẹ già vui vẻ, bảy ngày trong tuần nuôi dạy con cái, tám phương giữ gìn uy tín của anh, chín giờ thường xuống bếp làm món anh khoái khẩu, mười năm hao tổn tuổi xuân. Vì ai… Đó là vợ anh”.
“Anh vất vả thật đấy. Mấy năm qua em thờ ơ với anh quá.” Chị đưa phiếu thanh toán của mình cho anh xem.
Anh mở ra đọc:
Một mình gánh vác trách nhiệm, hai vai nặng trĩu cơ đồ, ba canh cặm cụi bên bàn, tứ thời chạy ngược chạy xuôi, vinh nhục biết chia sẻ cùng ai, bể dâu khắc sâu đuôi mắt, nghĩa vụ đối với gia tộc, gập ghềnh chông gai con đường công danh, là người phàm tục làm sao mười phân vẹn mười. Lúc nào cũng tận tình với vợ con… Đấy là chồng em”.
 
 Anh chị ôm chầm lấy nhau, oà lên khóc thành tiếng.
---ooo0ooo---
sưu tầm 
Một câu chuyện thiệt cảm động phải hông các bạn ?

Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

VUI CƯỜI

Dạo này khí hậu nóng nực do thời tiết chuyển mùa nên hôm nay Bích xin post mấy câu chuyện vui mời các bạn thư giãn nghe .


Câu chuyện thứ 1 :


Người khách ngồi ghế sau taxi vỗ vai tài xế định hỏi vài câu. Hành động này làm anh tài xế giật mình, suýt đâm xe lên vỉa hè. Hoàn hồn, anh tài nói với khách: - Ông làm tôi sợ đứng tim.- Xin lỗi, tôi không ngờ đã làm anh hoảng sợ đến như vậy. - Thực ra cũng không phải lỗi của ông đâu, chỉ vì hôm nay là ngày đầu tiên tôi chuyển sang chạy taxi, 25 năm qua tôi chuyên lái xe chở... quan tài.


Câu chuyện thứ 2 :
Chập tối, một cô gái trên đường về nhà gặp chàng trai lạ đang lững thững đi trên đường. - Anh có thể đưa giúp em qua nghĩa trang được không ? - Đi theo anh, anh cũng đi về hướng đó. - May mà có anh, không em đi một mình thì sợ chết mất. Cảm ơn anh nha.
- Không có gì ! Lúc còn sống anh cũng sợ ma như em !


Câu chuyện thứ 3 :
Một chàng trai trên đường về nhà đi ngang qua 1 nghĩa trang. Bỗng anh ta nghe tiếng gõ lốc cốc từ trong nghĩa trang vang ra. Anh ta hoảng hốt, tưởng là có ma, nhìn vào, anh ta mới thấy một ông già đang đục khoét cái gì đó trên một bia mộ. Anh bảo : - Lạy chúa, ông làm tôi tưởng là ma chứ ! Ông đang làm gì ở đây vậy ? Ông già trả lời:
- Khỉ thật, đứa nào đó khắc sai tên tao !.


Câu chuyện thứ 4 :
Có một bệnh viện nọ, ngày thường trong tuần không có vấn đề gì, nhưng cứ đến thứ 7 là có người chết.
Một ông bác sĩ kia, không tin chuyện đó có thật nên đã cho bệnh nhân của ông đến bệnh viện đó vào tối thứ 6. Ông ta ngồi canh từ tối đến sáng hôm sau, ông ta vừa xuống căn tin uống 1 ly cafe thì có người báo:
- Thưa ông, bệnh nhân của ông đã chết.
Ông bác sĩ hoảng hốt bay về nước, tin đồn lại lan xa hơn.

Một ông bác sĩ khác, cũng như bác sĩ trước, cũng không tin, và đã chuyển bệnh nhân của mình đến bệnh viện, cũng vào tối thứ 6, và ông cũng thức canh từ tối đến sáng. Đến sáng, khi nhân viên dọn phòng đến, ông ta mới bước ra. Vừa bước ra hành lang làm vài động tác thể dục thì ông được báo:
- Thưa ông, bệnh nhân của ông đã chết.
Ông bác sĩ này hoảng hốt 
cũng quay nhanh về nước, tin đồn lại lan xa hơn.

Một ông bác sĩ khác đến, cũng canh bệnh nhân từ tối thứ 6. Đến sáng, ông không xuống căn tin cũng không đi ra ngoài. Đến khi người lao công yêu cầu ông ra để vệ sinh phòng, ông mới chịu ra.
Nhưng khi ông quay lại nhìn qua cửa sổ, ông thấy một người đội nón trắng, áo trắng, quần trắng tiến lại gần bệnh nhân của ông, tháo hết bình thở ô xy người bệnh ra để................... hút bụi.

 
Câu chuyện thứ 5 :

Sau khi mua sắm ở Siêu Thị,
một nhóm Siêu Sao, Siêu Mẫu,
lên một Siêu Xe,
lao vào đường Siêu Xa Lộ,
chạy cực kỳ Siêu Tốc,
tai nạn Siêu Khủng đã xảy ra...
... Tất cả đều Siêu Thoát.
 
sưu tầm

Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2013

18 câu nói đáng suy ngẫm về hạnh phúc

Một tuần nữa lại kết thúc , mình lại được nghỉ xã hơi mấy ngày .
Thời tiết dạo này nóng nực khó chịu quá .
Vào net ,Bích  đọc được bài báo hay , post lên đây mời các bạn cùng đọc nghe :

18 câu nói đáng suy ngẫm về hạnh phúc

Một phút bạn tức giận - sáu mươi giây bạn mất đi hạnh phúc - Ralph Waldo Emerson.

Haley(Dịch từ Goodreader)
- Đừng khóc với những gì đã qua, hãy mỉm cười vì nó đã xảy ra. - Dr. Seuss
- Hãy đếm số tuổi của bạn bằng bạn bè, không phải bằng năm. Hãy đếm cuộc sống của bạn bằng nụ cười, không phải bằng nước mắt - John Lennon
- Hạnh phúc có được phụ thuộc vào chính bản thân chúng ta - Aristotle
- Hạnh phúc là ý nghĩa, là mục đích của cuộc sống, là sự cố gắng và kết thúc của một đời người - Aristotle
- Hạnh phúc của cuộc đời phụ thuộc vào những suy nghĩ tích cực của chúng ta - Marcus Aurelius
- Bất cứ ai hạnh phúc, sẽ làm người khác hạnh phúc - Anne Frank
- Hạnh phúc không phải từ những điều mà ta nhận được, mà từ những điều mà ta cho đi - Ben Carson
- Một phút bạn tức giận - sáu mươi giây bạn mất đi hạnh phúc - Ralph Waldo Emerson
- Hạnh phúc không phải là ở việc sở hữu một số lượng lớn tiền bạc, mà là ở trong niềm vui về thành công, trong sự hồi hộp của nỗ lực sáng tạo! - Franklin D. Roosevelt
- Hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời là có thể tin chắc rằng chúng ta được yêu thương - yêu vì chính bản thân ta, hay đúng hơn, đó là yêu bất kể bản thân ta - Victor Hugo
- Hãy hạnh phúc với chính bản thân bạn, với những việc bạn làm và những việc bạn muốn làm! - Steve Maraboli
- Quy luật của hạnh phúc: một việc nào đó để làm, một người nào đó để yêu và một điều nào đó để hy vọng - Immanuel Kant
- Khi bạn nuôi dưỡng cay đắng, hạnh phúc sẽ cập bến ở một nơi khác - Andy Rooney
- Hạnh phúc chỉ tồn tại khi chúng ta biết cách chia sẻ nó - Christopher McCandless
- Hạnh phúc mà bạn nhận được tỷ lệ thuận với yêu thương bạn cho đi - Oprah Winfrey
- Hiểu hơn về giá trị bản thân, có nghĩa là: chiến đấu để có được hạnh phúc - Ayn Rand
- Hạnh phúc không phải là một mục tiêu.... Đó là sản phẩm của một cuộc sống tươi đẹp - Eleanor Roosevelt
- Với tất cả những sự giả dối, đau khổ và cả những giấc mơ tan vỡ, thì thế giới này vẫn luôn tươi đẹp. Hãy vui lên. Hãy đấu tranh để giành lấy hạnh phúc - Max Ehrmann
- Ngày hôm qua đã tàn, ngày mai vẫn chưa tới. Nhưng tôi vẫn có một ngày hôm nay... Ngày mà tôi sẽ hạnh phúc! - Groucho Marx
Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...